Lời nói đầu
Chào mừng các bạn đến với Trang Thơ. Đây là số thứ 3 của Trang Thơ.
Ở số 3 này, Ad xin phép được giới thiệu về các bài thơ chủ đề về Thu. Trong quá trình biên tập có thể còn nhiều thiếu sót, mong góp ý và bao dung.
Cám ơn các anh/chị đã góp bài cho Trang Thơ lần này:
![]() Lặng | ![]() Vidang Vingot | ![]() Lê Huy Phùng |
![]() Minh Loan | ![]() Luongcaonui | ![]() Cát Lượng |
![]() Nguyển Hửu Cần | ![]() Biển (linhbien_76) | ![]() Lê Nguyễn Anh Thư |
![]() Trần Quang Thanh | ![]() Bùi Phương Thảo | ![]() Cúc Đoàn Thị |
![]() Quang Long | ![]() Đỗ Thùy |
Mục lục:
- Đầu thu – Lặng (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Thu về lối cũ – Vidang Vingot (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Dấu ấn nơi này – Lê Huy Phùng
- Tình Thu – Nguyễn Minh Loan
- Tự tình mùa thu – Luongcaonui (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Tôi yêu nắng chiều – Cát Lượng
- Yêu hờ – Nguyển Hữu Cần
- Miền ký ức – Biển (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Say – Lê Nguyễn Anh Thư (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Mưa đầu mùa – Trần Quang Thanh
- Vỡ – Bùi Phương Thảo (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Tháng tám mùa thu – Cúc Đoàn Thị
- Đêm qua – Quang Long
- Chào thu – Lê Nguyễn Anh Thư (Ad xin phép đặt tiêu đề)
- Tháng 9 – Lê Huy Phùng
- Cuối thu – Đỗ Thùy (Ad xin phép đặt tiêu đề)

Đầu Thu
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Long lanh, sóng sánh hồ thu.
Mặt trời ẩn hiện sương mù dần tan.
Gió thu qua rất khẽ khàng
Yêu sao những hạt nắng vàng đầu thu.

Thu VỀ Lối Cũ
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Thu lại về trên lối cũ không em.
Mưa thôi rơi sao lòng anh buồn quá.
Dẫu biết đôi ta ngược đường không thể.
Chung hướng đời khi nắng sớm chiều phai.
Hạ cuối mùa mang nỗi nhớ xa xăm.
Con đường cũ bằng lăng phai sắc tím.
Anh nhặt lá nắng vàng rơi kỷ niệm.
Xót xa nào yêu dấu quá mong manh.

Dấu Ấn Nơi Này
Chiều Long Biên nắng vàng tô thêm sắc.
Đợi người về còn giăng mắc nơi đâu.
Ngày chia xa ta lưu luyến trên cầu.
Phút lặng lẽ;
Chần chừ hồi lâu không nói
Kể từ ấy bao ngày em mong đợi
Hoàng hôn về tím biếc dấu ấn xưa
Ngày lê thê và cả những đêm mưa.
Đem nhung nhớ;
Em gọi thầm tên anh mãi.
Chiều Thu nay vẫn bồi hồi khắc khoải.
Chiều Long Biên gợi nhớ đến lời nguyền.
Chiếc khóa tình yêu còn vẫn vẹn nguyên.
Ta bấm chốt hai mảnh đời làm một.
Rồi một chiều thu anh về đột ngột.
Em ngỡ mình như trong giấc chiêm bao
Ta dắt tay nhau như vẫn hôm nào.
Lại bước trên cầu;
Long Biên ánh đèn pha sắc nắng.

TÌNH THU
Thu đã tới em ơi như nhắc lại
Thủa năm xưa thơ dại hai đứa mình
Cái ngày mà còn trẻ nét đẹp xinh
Anh đã ngỏ tỏ tình em bẽn lẽn
Rồi từ đó ta cùng câu ước hẹn
Luôn bên nhau chẳng e thẹn ngại ngùng
Trái tim hòa cùng một nhịp đập chung
Vui hạnh phúc trải bão bùng gian khổ
Ta nguyện sẽ bên nhau ở mọi chỗ
Mái lều tranh là bến đỗ êm đềm
Tay trong tay thủ thỉ mỗi hằng đêm
Vui cuộc sống cho nhau thêm nghị lực
Trời đã phú hai mình một thiên chức
Dăn bảo nhau giữ đức dạy cháu con
Bõ tháng năm gian khó vẫn vo tròn
Với tình cảm sắt son trải bền vững
Trời se chỉ ta cùng nhau xây dựng
Ba mươi năm không ít những thăng trầm
Nhưng mà mình vẫn nhất một chữ tâm
Vượt gian khó lỗi lầm cho qua bỏ

Tự tình mùa thu
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Mai mốt rồi ta cũng thế thôi
Từ cát bụi trở về cát bụi
Bước chân trần nhiều đêm lầm lũi
Trong ngõ hoang vô định điểm dừng
Nước dưới mương chảy mãi không ngừng
Ta ngơ ngác đứng nhìn dòng chảy
Bỗng nhớ thời lên năm lên bảy
Khi mưa về làm cống ngăn sông
Cây Phượng già đầu ngõ hết bông
Con ve già trốn mình lột xác
Dưới lòng đất Thu về cũng mặc
Lá vàng rơi đâu sợ Đông về
Ta bỏ quên chẳng nhớ câu thề
Để tuổi tác làm mòn trí nhớ
Ta chỉ biết mình còn đang thở
Trong mênh mang khắc khoải tuổi già!

TÔI YÊU NẮNG CHIỀU
Thu về nhuộm lá vàng xanh
Chiều tà tỏa ánh màu hồng chân mây
Nắng vàng nhuộm lá vàng đây
Tình ơi! nhặt chút tình say rồi về
Nắng say trên mái tóc thề
Tình ơi! nắng gợi vai kề bên vai
Ngả đầu nghiêng bóng mi dài
Ghé vào giấc mộng hồn ai mỉm cười
Xanh sao đôi mắt với đời
Mắt gôm lấy nắng nhuộm đời yêu thương
Nắng vàng ngừng bước lên đường
Chờ cho ước nguyện bình thường chuyển mây
Nắng vàng nhuộm lá vàng đây
Tình ơi! nhặt lá vàng rơi nắng chiều.

Yêu Hờ
Cũng từ đó anh nhận ra vết đổ
Họ thương yêu đang vò vỏ ngóng chờ
Hà cớ chi mình xen vào bỡ ngỡ
Phút yêu thầm ta mắc nợ trần gian .
Giai nhân ơi sao chiếm ngự hồn tan
Vết tim cứa sục sôi dòng máu nóng
Em người ta sao mãi ngóng về mình
Để cuộc tình như chết lặng hồn thu .
Hỡi em ơi xinh ngàn lần tha thứ
Trả em về nơi chốn ngự tim em
Và từ đây em luôn hãy cứ xem
Chân trời mới ánh bình minh tỏ rạng
Cánh hoa mơ bảng lảng nét ưu tư
Một cỗ máy nam châm bị nhiễm từ.
Luôn chờ đợi những điều hư như thực
Mãi yêu thầm để tâm lực kiệt hao.
Nhắn người xa một lời cầu trong đó
Đã yêu người luôn từ bỏ hưu hi
Mà chúc em vị hương nồng đậm ái
Sống hạnh phúc thoải mái một đời hoa!!!
Quảng Bình 21.09. 2022

Miền Ký Ức
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Mùa Thu về mang giọt nắng ra phơi
Để chiều nay cuối chân trời ửng đỏ
Nhìn lũ trẻ chơi đánh khăng đầu ngõ
Bác trâu già nhai cả ánh chiều rơi
Đến hôm nay đã quá nửa cuộc đời
Kí ức trong tôi chưa bao giờ phai nhạt
Sông Quê Hương vẫn thì thầm câu hát
Rằng nơi đây có bèo dạt mưa dầm
Cánh diều nào nâng nhẹ khoảng trời không
Nâng cả áng mây hồng trôi lơ đãng
Để mỗi đêm tôi nằm nghe tiếng vạc
Như nhắc về ngày xưa ấy tuổi thơ
Tôi mơ hồ muốn tìm lại giấc mơ
Những trận đánh cờ bông lau trận giả
Trưa tháng năm ra đồng tôi bắt cá
Dõi mắt nhìn cánh cò lả về đâu
Cuộc đời trôi như con nước qua cầu
Cũng chẳng có phép nhiệm mầu mơ ước
Hãy cố giữ những gì ta có được
Đừng ơ thờ làm xước vết thời gian

Say
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Lặng lẽ đêm trôi một chút tình.
Đêm tàn canh vắng dáng thu xinh.
Phất phơ mờ ảo đèn hiu quạnh.
Nhấp chén thu say trọn bóng hình.

MƯA ĐẦU MÙA
Mưa đầu mùa bất chợt giăng đầy phố
Hạt nắng chưa tan chưa kịp trốn giữa trời
Nên màu nắng soi qua làn mưa mỏng
Đẹp như em bổng có giữa đời anh
Mưa đầu mùa từng hạt rớt rớt nhanh
Vỡ trên tóc trên vai khách bộ hành
Anh muốn nhặt cất giữ làm kỷ niệm
Làm chứng từ một thuở biết yêu em
Mưa Saigon rất lạ cũng rất quen
Đến bất chợt … và đi trong bất chợt
Ta sợ lắm một ngày tim ta vỡ
Người đi rồi bất chợt tựa cơn mưa.

Vỡ
Chiều buồn viễn cảnh lệ tuôn rơi
Lững thững bước đi chẳng muốn rời
Hồn mây ngơ ngác lòng tan nát
Vô vọng chân mây sóng ngoài khơi!!!
Dù rằng cách biệt ở hai nơi
Tim ơi thổn thức một góc trời
Còn thương chưa nói lời từ biệt
Gió đẩy thuyền đi mãi ngoài khơi.
Thu sang thưa nhặt lá vàng rơi
Hoa kia sắc thắm lung linh trời
Người đi còn nhớ nơi chốn cũ
Ta cùng vun đắp cả một thời
Chiều buồn nghe lòng thánh thót rơi
Cảnh xưa người cũ đã buông lơi
Ngày xưa sóng bước cùng chung lối
Thu này buông hết nỗi đầy vơi…

Tháng Tám Mùa Thu
Nắng vàng nhẹ vương mùi hương hoa cúc
Trời xanh biêng biếc mấy tầng mây
Chim chích chuyền cành trong vòm lá
Bầy trẻ em nô nức đến trường
Cặp sách căng đầy thơm mùi giấy
Đôi mắt nai tròn đen láy thơ ngây
Bé nũng nịu núp sau lưng Mẹ
Cô giáo cười tươi âu yếm, vỗ về
Ngày đầu đến lớp vui khó tả
Trống nhịp tim hòa cùng nhịp trống trường.

ĐÊM QUA
Đêm qua trở lại miền xưa cũ
Nhặt lá vàng rơi chớm sang thu
Từ xa thấp thoáng như ai đó
Hay là ảo ảnh của tàn dư?
Chợt nhận ra mình còn viễn xứ
Chỉ là một giấc mộng phù du
Gắng thêm vài phút giây lưu luyến
Nắng vào tan vỡ rõ thực hư

Chào Thu
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Tháng chín chào thu rất dịu dàng
Cây đời lá thắm chuyển màu sang
Ta nghe trong tiếng thời gian gọi
Một chút ưu tư đến…muộn màng.!!

THÁNG 9
Đêm tháng chín ngắm sao trời xứ lạ.
Bông nao nao lại nhớ đến quê nhà.
Tháng 9 về từng kỷ niệm trôi qua
Ẩn hiện một miền quê bao nhung nhớ.
Với riêng ta tháng chín đầy duyên nợ.
Năm ấy xa nhà tháng chín ra đi.
Bỏ lại mẹ già ướt đẫm hàng my.
Hàng cau trước ngõ lặng buồn im gió.
Tạm biệt làng quê những đêm trăng tỏ.
Dấn thân nơi nắng gió bụi đường.
Gieo mối tình đầu với người thương.
Năm ấy cũng một chiều tháng chín.
Giờ đây vẫn thấy tình ngọt lim.
Tháng chín lại về thôi thúc trong ta.
Nhớ năm xưa ta nhớ mẹ già.
Mẹ đi xa cũng vào ngày đầu tháng chín.
Đêm tháng chín ngắm sao trời giăng kín.
Tóc pha sương còn duyên nợ với đời
Đậu bến này thôi tìm chút thảnh thơi.
Tháng chín mang về bao nỗi nhớ.

Cuối Thu
(Ad xin phép đặt tiêu đề)
Đã cuối thu chưa, lòng tự hỏi
Chợt sáng nay chút gió lạnh ùa về
Khung cửa nhỏ vẫy chào tia nắng ấm
Lá vàng thôi rơi kín bước chân về.
