TRANG THƠ › SỐ 7 › Mẹ Tôi

Lời nói đầu

Chào mừng các bạn đến với Trang Thơ. Đây là số thứ 7 của Trang Thơ.

Nhân dịp 20/10, nhóm có đề xuất chủ đề Mẹ. Nay ad xin phép được tổng hợp một số tác phẩm tiêu biểu.

Trong quá trình biên tập có thể còn nhiều thiếu sót, mong góp ý.

IndexAuthorIDAuthorNameAuthorAvatarURLPostIdPostTitlePostImageURLPostContentnoTitlecustomCoverTypeReserve3Status
5001IO7ZEDW0Luongcaonuihttps://f30-w240-zp.zdn.vn/05fc2477721c9842c10d.jpgIWZD9E9IMÊNH MANG NỖI NHỚhttps://img.uploadbeat.me/image/07525665c6222f7c7633.jpgHàng cau, bến nước, sân đình
Quê hương nặng nghĩa, nặng tình trong tôi

Nhớ thời còn thuở nằm nôi
Vẳng nghe tiếng mẹ ru hời năm canh
Nhà nghèo vách đất, mái tranh
Đói lòng mẹ mớm nồng thanh mùi trầu

Trải qua mưa nắng dãi dầu
Sông sâu mẹ nối nhịp cầu con qua
Đất lành chim đậu nở hoa
Quê hương bóng mẹ thiết tha mặn nồng

Cánh cò cõng nắng trắng đồng
Dòng sông ôm ấp tuổi hồng mộng mơ
Trống chèo nhịp phách tiếng thơ
Mượt mà câu hát ngẩn ngơ đêm về

Quên sao dưới ánh trăng thề
Tóc thơm hoa bưởi vai kề bên nhau
Làn môi dịu ngọt hương cau
Thì thầm tiếng gió nhớ đừng quên nhau

Bỗng nghe xào xạc ngọn cau
Đôi chim rời tổ bay đâu mới về
Giật mình nhớ lại câu thề
Mênh mang nỗi nhớ miền quê sinh thành!

TÚ LƯƠNG
11
5002IWZADW6UMs Vinhhttps://zpsocial-f43-w240.zadn.vn/f5509ffd8d2b6175383a.jpgIWZD90ZCNhớ mẹhttps://img.uploadbeat.me/image/ffe620fcb6bb5fe506aa.jpgBông hoa nở thắm mộ người,
Bông hoa nở giữa đất trời ngàn thu.
Tháng mười trời đã mây mù,
Không còn tia nắng để bù tháng tư.

Mẹ giờ yên giấc ngàn thu,
Hương thơm hoa đẹp lời ru bên người.
Hôm nay hai mươi tháng mười,
Bó hoa tươi thắm tặng người Mẹ yêu!

Sài Gòn, 20.10.2022, Ms Vinh.
111
5003IO97AIZ9Thuyền Thuhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/efe4a99a3ba9d4f78db8.jpgIWZD8B6ECon sẽ về mẹ ơi !https://img.uploadbeat.me/image/c41964b9f2fe1ba042ef.jpgCon nhớ mẹ mẹ ơi
Xứ người chiều ba mươi
Thương quê nhà mẹ ngóng
Con lòng nhập mưa tuôn

Con nhớ gọi mẹ ơi
xa xôi mẹ bên trời
Xuân xứ người có tết
Khác tết mình mẹ ơi

Nhớ tất niên ba mươi
Con bên mẹ nói cười
Xuân này con xa vắng
Quê nhà mẹ lệ rơi

Mẹ ơi ! Mẹ ơi!
Con khóc rồi
Chiều nay! Chiều nay!
Nhớ quá mẹ ơi

Thương mẹ vì con suốt một đời
Thương mẹ vì con cả cuộc đời
Lưng còng tóc bạc nhòa đôi mắt
Mưa nắng hằn in nét mặt rồi

Thắp nén hương trầm chiều ba mươi
Thầm nguyện mẹ tôi ở bên trời
Đừng như lá úa khi thu tới
Đông đến gió lùa nhẹ cũng rơi

Con chẳng muốn mồ côi
Ai cũng một mẹ thôi
Hạnh phúc khi có mẹ
Con sẽ về mẹ ơi !

Thuyền Thu
111
5004IWA08CB8Phan Vũ Duyhttps://img.uploadbeat.me/image/9d1beef55db2b4eceda3.jpgIWZD8UC6Công ơn cha mẹhttps://img.uploadbeat.me/image/b2632af3bfb456ea0fa5.jpgSương đã rơi ..trên mái đầu của Mẹ
Tuyết phủ đầy..những sóng tóc của Cha
Nặng đôi vai ..Cha gánh cả gia đình
Chăm đàn con..dáng Mẹ gầy vất vả

Cha thâm trầm ..vững chãi trước phong ba
Mẹ hiền hòa như cánh đồng lúa chín
Dù gian lao hay muôn vàn vất vả
Có bao giờ con nghe tiếng thở than

Vì ham chơi..mấy lần con dối Mẹ
Tuổi dại khờ..lắm lúc cãi lại Cha
Và đời con .. cũng mấy phen vấp ngã
Cha bao dung, Mẹ an ủi vỗ về

Rồi thời gian ..lại tiếp nối thời gian
Con bây giờ..đã là cha là mẹ
Mới thấu hiểu sự nghiêm khắc của Cha
Và tất cả những nỗi niềm của Mẹ

Núi nào cao hơn ngọn núi tình Cha
Biển nào rộng hơn biển lòng của Mẹ
Chắp hai tay..gởi trời câu khấn nguyện
Cha bình an, Mẹ sức khỏe dồi dào
Để sum vầy, vui sống với cháu con
Chúc Cha Mẹ câu Trường Niên Vạn Thọ
111
5011IOO90OB0Biểnhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/7d7bf94b3cbbd3e58aaa.jpgIWZD8U06Mẹ (2)https://img.uploadbeat.me/image/8d7ab8f42db3c4ed9da2.jpgQuà tặng bạn…Nhớ đinh ninh
Còn người Phụ Nữ bên mình lại không
Một đời nắng cháy mưa giông
Mẹ như bông lúa uốn cong chiều vàng!

Hôm nay con trở về làng
Mua hoa tặng Mẹ hai hàng lệ rơi
Còn đâu dáng Mẹ một thời
Gánh con Mẹ gánh cả đời bão giông

Cha bận việc Nước chưa xong
Một mình Mẹ cứ long đong tháng ngày
Mồ hôi nhỏ xuống đất này
Nuôi con khôn lớn từng ngày Mẹ ơi

Mẹ là cả một vùng trời
Che cho con nhưng chơi vơi tuổi khờ
Ước gì trong mỗi giấc mơ
Được nghe tiếng Mẹ ầu ơ thủa nào

Đêm Đêm ngước mắt trời cao
Trăm ngàn sao sáng ngôi nào Mẹ yêu?
Thèm nghe Mẹ kể truyện Kiều
Thèm vòng tay Mẹ những chiều đông sang

Biển…
11
5006IO7ZEDW0Luongcaonuihttps://f30-w240-zp.zdn.vn/05fc2477721c9842c10d.jpgIWZD80ODNHỚ MẸ(Khoản thủ- ca dao)

Ngồi ngóng mẹ chợ về kiếm bánh
Buồn vu vơ ánh mắt tuổi thơ
Nhớ hoài mái tóc bạc phơ
Mẹ già lưng gẫy mắt mờ đợi con

Ta lạc lõng lối mòn lạc bước
Xưa vô tư nói trước quên sau
Miệng thì ơn nghĩa làu làu
Nhai đi nhai lại những câu báo đền

Cơm mẹ nấu cháo rền canh ngọt
Búng ngón tay nhảy tót đi bơi
Lưỡi dài cơm vãi cơm rơi
Lừa khi vắng mẹ rong chơi cả ngày

Cá dưới nước trổ tài bơi lội
Xương mẹ gầy lặn lội sớm trưa
“NGỒI BUỒN NHỚ MẸ TA XƯA
MIỆNG NHAI CƠM BÚNG, LƯỠI LỪA CÁ XƯƠNG”

TP HCM, đêm 18/10/2022
TÚ LƯƠNG
1
5007IO97AIZ9Thuyền Thuhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/efe4a99a3ba9d4f78db8.jpgIWZD8IZ7NHỚ MẸ CHIỀU XAhttps://img.uploadbeat.me/image/d9d1f9096c4e8510dc5f.jpgQuê mẹ yêu ơi chiều nay xa quá
Con dõi mắt nhìn tận cuối chân mây
Nhớ mẹ lòng con giờ đang khắc khoải
Kỷ niệm đầy tay một thuở bên người

Nhớ lắm tuổi thơ nhớ tiếng mẹ cười
Nhớ vòng tay mẹ câu hát bên nôi
Chiều hương nắng rũ hôn mềm tóc cỏ
Con nhớ mẹ nhiều nỗi nhớ chơi vơi

Dòng sông êm đềm chảy trong ký ức
Mẹ dắt đến trường buổi học đầu tiên
Còn nguyên nỗi nhớ bồi hồi trong ngực
Cô giáo mẹ hiền và tuổi thần tiên

Ngày tháng bên mẹ ngày tháng bình yên
Tình mẹ bao la tha thiết hiền hòa
Mẹ là điểm tựa khi con vấp ngã
Nuôi con nên người bằng những xót xa

Mẹ ơi! Mẹ ơi bên trời vàng nắng
Xuân đến đây rồi sao thấy bơ vơ
Mẹ ơi con khóc thương chiều mẹ ngóng
Tiếng gọi người lạc giữa khoảng không !

Thuyền Thu
11
5008IWFI6688Chỉ Còn Là Nắm Tro Tànhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/9a02536d0bd6e488bdc7.jpgIWZD7FEURăn mìnhNgồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
Thân già nằm đó trơ xương
con thì lơ đểnh chẳng tường hiếu ân
Thuở bé mẹ đã tảo tần
Giờ đây khôn lơn chẳng cần nhớ chi
Khi mẹ còn chẳng lo gì
ngày mà mẹ mất chúng thi gom tiền
Cầu mong mẹ cùng cữu huyền
Phạt răn dạy chúng biết tường khúc nôi
Giờ đây con đã mồ côi
Đêm về lại nhớ mẹ ngồi trông ta
Còn cha còn mẹ mới là
Ấm no hạnh phúc trên cả tuyệt vời.
Vậy mà cũng còn loại người
ân hiếu chẳng báo chỉ thời cuồng ngông
Mẹ già giờ đã xa trông
Về nơi đất mẹ hết mong gặp người
Môi ta thì vẫn muốn cười
Nhưng mất lệ đã tuông rơi lâu rồi
Nhớ xưa thơ đã có câu
Mẹ cha là đấng tối cao loài người
Còn cha còn mẹ thì vui
Mất cha mất mẹ mất thời tuổi xuân
Làm người ta nhớ vạn lần
Còn cha còn mẹ ta cần thăm nom
Mẹ già ở túp liều tranh.
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con
Cõng cha cõng mẹ lên non
Báo đáp ân hiếu cho tròn nghĩa nhân
Nghĩa nhân phải nhớ thuộc lòng
Công cha nghĩa mẹ muôn phần khắc ghi
Một mai người có khuất đi
Giỗ Vãi làm cúng để chi hỡi người
Người sống hãy gắng làm vui
Cơm bưng nước rót ta thời mới ngoan
Là người sống giữa trần gian
nhớ câu hiếu đạo phần con phải tròn
Gánh cha gánh mẹ lên non
Trả công sanh dưỡng mới tròn thâm ân . ./.
11
5009IWFI6688Chỉ Còn Là Nắm Tro Tànhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/9a02536d0bd6e488bdc7.jpgIWZD7BAEMẹ tôiMẹ tôi một nắng hai sương
Trọn đời cơ cực nào nhường phần ăn
Con đói mẹ lại lăn xăn
Miếng ăn giấc ngủ chẳng màn thân đơn
Cơ cực một nắng hai sương
Mong con khôn lớn lo nhường phần ăn
Giờ thì con đã thành măng
Giờ mẹ tàn úa thành thân tre già
thuở bé mẹ chăm thế mà
Giờ thì khôn lớn chỉ lo thân mình
Lập thành gia thấc với người
Bỏ mẹ đói khát than ơi thân già
Nhưng mẹ chẳng trách bỏ qua
Bảo con phải có vợ và con thơ
mình thì không thể làm ngơ
Những lúc đau ốm mẹ nhờ ai đây
Đành rồi số kiếp đã vây
Đành thân thua thiệt lo ngày lo đêm
Mẹ già đau ốm triền miên
Nhìn mẹ con đã lụy phiền dòng châu
Mẹ ơi cơ cực chi đâu
Vì chúng mẹ đã bạc đầu trơ xương
Thương mẹ con mãi cứ thương
Nhưng mẹ thì dành tình thương cho người
Ba thằng đó đã già rồi
Nhưng mẹ vẫn cứ lo thời miếng ăn
Đời con cứ mãi lanh quanh
Chăm lo săn sóc những khi mẹ buồn
Đêm về nước mắt trào tuông
Buồn mẹ chẳng để tình thương cho mình
Thì thôi kiếp nợ ân tình
Trả dứt nghiệp nợ thì mình sẻ đi
Tìm về tận miền âm ti
Đoàn tụ cha mẹ cô dì của ta
Trần gian là chốn gọi là
Cõi tạm thân xác đây là gởi thôi
Một mai hết nợ kiếp người
Trở về cát bụi mới thôi tủi sầu. ./.
TG : Chỉ Còn Là Nắm Tro Tàn.
( Tên gọi : Ngoc Liên) .
11
5010IO66C870Quyên Trầnhttps://img.uploadbeat.me/image/2b54ed105457bd09e446.jpgIWZD7B6DMẹ là tất cảNgày con đã Chào đời
Mấy chục năm về trước
Mẹ nặng đôi chân bước
Đau đớn lắm phải không ?

Sinh nhật chẳng hoa hồng
Chẳng tiệc tùng mẹ ạ
Đối với con suốt đời
Mẹ mãi là tất cả

Cuộc đời Mẹ vất vả
Vượt bệnh tật hiểm nghèo
Sinh con trong đau đớn
Nuôi con trong gieo neo

Đời Hạnh phúc bao nhiêu
Khi trên đời có Mẹ
Yêu thương và nuông chiều
Mẹ dành cho con trẻ

Sinh nhật không cần hoa
Cũng không cần ồn ã
Bởi mãi mãi đời con
Mẹ vẫn là tất cả

Thơ Quyên Trần
11
5005IOO90OB0Biểnhttps://zpsocial-f46-w240.zadn.vn/7d7bf94b3cbbd3e58aaa.jpgIWZD777CMẹ (1)https://img.uploadbeat.me/image/4c169b220065e93bb074.jpgThèm nghe Mẹ chửi như xưa
Một câu thôi cũng đủ đưa con về
Những chiều nắng cháy bờ đê
Mồ hôi Mẹ ướt áo quê nâu sồng

Những ngày giá rét mùa đông
Thân cò Mẹ lội cuối sông mặc trời
Những ngày trốn học rong chơi
Sợ nghe Mẹ chửi để rồi bỏ ăn

Nhà mình nghèo túng khó khăn
Vết đòn gánh cứ in hằn trên vai
Cả đời nắng một sương hai
Mong đàn con nhỏ ngày mai lên hồn

Bây giờ con đã lớn khôn
Mẹ như đốm lửa chập chờn mong manh
Chân chậm mắt chẳng còn nhanh
Vẫn chỉ gói gém để dành cho con

Lỡ rồi mai có một hôm
Mẹ theo Cha để vắng hơn ngõ chùa
Thèm nghe Mẹ chửi như xưa
Thế là Mẹ chẳng bao giờ già đâu
11
5012IWEODUZZMinh Loanhttps://zpsocial-f41-w240.zadn.vn/e03e8a553a62d63c8f73.jpgIWZD7UZITÌNH MẸ BAO LATrên thế giai ai ai cũng có một người mẹ
Nói về công lao sinh thành dưỡng dục của mẹ với con cái . Thì chưa bào giờ là đủ
Nhân ngày 20-10 con xin viết tặng mẹ bài thơ để đền đáp công sinh thành nuôi dưỡng

Nơi cắt rốn chôn nhau ngày thơ trẻ
Luôn gợi về nhè nhẹ với lời ru
Cả một đời mẹ tần tảo cần cù
Lo chu đáo đủ đầy đàn con nhỏ

Bao khó nhọc mẹ đâu nghi buông bỏ
Kiếp trầm luân vò võ chịu một mình
Mẹ mồ côi lúc thủa vừa mới sinh
Lên ba tuổi một mình trong cô quạnh

Đời đã trải bao nhiêu là bất hạnh
Không nhờ chồng nghĩ cảnh sẽ nhờ con
Nên gắng lo cho mọi thứ vuông tròn
Lúc xế bóng để còn mong trông cậy

Luôn cầu khẩn đường đời đừng đưa đẩy
Lắm gian truân chớ quấn lấy thân già
Vì cuộc đời đã lắm những xót xa
Nên nguyện ước cứ là theo đuổi mãi

Nơi cõi tạm mẹ còn chi để lại
Đừng phụ công thơ dại mẹ ãm bồng
Không của cho thì mẹ vẫn còn công
Ơn dưỡng dục mới là mênh mông lắm

Vì con mẹ cả cuộc đời chìm đắm
Nước mắt chan để say đắm với đời
Dù thế nào phận con những ai ơi
Lo báo hiếu đừng làm đời mẹ hận

Cõi đời sống hỏi rằng có mấy bận
Nỡ phụ công mẹ giận số thân mình
Mà sống nên cho trọn kiếp ba sinh
Mẹ bớt tủi gia đình thêm yên ấm.

Thơ: Nguyễn Minh Loan
1
5013IO7ZEDW0Luongcaonuihttps://f30-w240-zp.zdn.vn/05fc2477721c9842c10d.jpgIWZD69E0CHẲNG PHÔI PHAHương thơm sữa mẹ mùi cổ tích
Áo bạc màu cha rực mồ hôi
Ngày tháng bên nôi tôi khôn lớn
Hiểu thương vất vả của hai người

Mẹ kể cái thời xa lắc ấy
Cảnh nhà nghèo cắt cỏ chăn trâu
Bố lội băng đồng tìm trâu lạc
Thế rồi sau đó sống bên nhau

Mẹ kể mắt người sao ngấn nước
Thương con sớm phải vắng tình cha
Lặn lội trên đồng phơi mưa nắng
Sương lạnh quê chiều gánh thay cha

Chuyện xưa nghe lại lòng đau thắt
Buồn vui theo mẹ biết bao mùa
Thương mẹ đất cho mùa trái ngọt
Lúa đồng thêm hạt ngọt canh cua

Đời chẳng bao giờ như cổ tích
Chỉ có bụt về bóng mẹ cha
Nay họ đã là người thiên cổ
Mà tình ở lại chẳng phôi pha!

TÚ LƯƠNG
1
5014IW6WOUZDHải Lợi Đinhhttps://zpsocial-f48-w240.zadn.vn/61b881253152de0c8743.jpgIWZD669BMẸ TÔIhttps://img.uploadbeat.me/image/9ed36874f133186d4122.jpgLiêu xiêu dáng mẹ hao gầy
Còn đâu quang gánh đường cày như xưa
Một thời dầu giãi nắng mưa
Mẹ như cánh vạc đón đưa tảo tần

Gồng đời gánh mọi gian truân
Chợ xa khét nắng chợ gần đội giông
Ngang lưng lội mót lúa đồng
Cha hy sinh sớm, mẹ gông xuân thì

Thương con chẳng thể bước đi
Đêm chùng chiếc bóng buốt tê nỗi niềm
Giọt ngày rơi sũng đồng chiêm
Xông xênh bạc phếch áo xiêm đôi tầng

Chân mềm từng bước mẹ nâng
Lời ru mẹ thấm ấm tầng mây trôi
Theo con ướp cả cuộc đời
Găm vào hồn cốt ngược xuôi khắp miền

Mẹ là cô Tấm, nàng tiên
Suối nguồn tưới mát, thảo hiền đời con!

Đinh Hải Lợi
11
5015IWEODUZZMinh Loanhttps://zpsocial-f41-w240.zadn.vn/e03e8a553a62d63c8f73.jpgIWZDZZ70CHO TÔI TRỞ LẠI TUỔI THƠhttps://img.uploadbeat.me/image/8df8a41a3b5dd2038b4c.jpgThơ : Nguyễn Minh Loan
Trải qua bao rặm trường
Tóc phai sương tàn tã
Trong dòng đời hối hả
Như đứng ngã ba đường
Nhìn lại mỗi ngả phường
Có má hường phai nhạt
Ngọt ngào và chua chát
Nhiều khát vọng lớn lao
Ta lại muốn ước ao
Quay lại thời thơ trẻ
Từ khi còn nhỏ bé
Trong lòng mẹ à ơi
Khúc nhạc du một thời
Đưa ta vào giấc ngủ
Trong tay mẹ ấp ủ
Truyền hơi ấm nồng nàn
Tình mẹ luôn chan chứa
Mẹ luôn là chỗ dựa
Cho con lớn nên người
Mẹ nở cười mãn nguyện
11
5016IW6ZEZOAPhan Minh Luậnhttps://f21-w240-zp.zdn.vn/9a5ea398144cfc12a55d.jpgIWZC90ZUMUỘN…!Nghe tin em gọi báo
Con vội vội vàn lên xe
Để còn trông thấy Má
Nhưng muộn rồi ,còn đâu.

Bao năm nơi xứ người
Đời lênh đênh vất vả
Lâu mới về thăm Má
Những ngày Lễ, Tết thôi.

Con về lần sau cuối
Không gặp Má …Má ơi …!
Rồi thiên thu cách biệt
Thổn thức lòng con đau.

( Hoài Ân 30-1-2018)
1
5017IW7D8ZCZĐỨC VĂNhttps://img.uploadbeat.me/image/bbcfc2ff5eb8b7e6eea9.jpgIWZDI0F0BÀN TAY MẸhttps://img.uploadbeat.me/image/c8bd2f5f9d1874462d09.jpg(Hướng về ngày PNVN 20/10/22)

Tôi vắng cha khi chưa tròn tuổi
Mẹ một lòng ở vậy nuôi con
Quanh năm gánh gồng xuôi ngược
Năm mươi tóc mẹ bạc màu!

Lớn khôn dần theo ngày tháng
Bạn cười thằng nhỏ mồ côi!
Vội vàng chạy về hỏi mẹ
Rưng rưng lệ tủi ngậm ngùi…!

Nhớ ngày tôi mới lên mười
Một hôm xoa đầu mẹ bảo
Cha về ngày ấy không xa
Khó nghèo cũng không luồn cúi!

Bàn tay trái mẹ đưa ra
Ánh mắt sâu buồn thăm thẳm…
Mẹ đưa cả bàn tay phải
Mẹ, cha ở cả tay này!

Thuở ấy lòng tôi non quá
Hiểu sao hết ý bàn tay
Chỉ biết cha là tay phải
Mẹ là tay trái bên đây!

Nhớ cha lòng dặn bớt buồn
Cứ đưa hai bàn tay, ngắm!
Bên này hay ở bên kia
Hai bàn tay tôi là một
Nhủ lòng chắc sẽ không xa
Đôi bàn tay này sum họp!

Cha con tôi giờ đã gặp nhau
Hai mươi bốn năm chờ đợi!
Ngày cha về nước non mở hội
Hòa bình, thống nhất, tự do!

Nhớ làm sao phút gặp ban đầu
Cha tôi cười nhỏ lệ ướt bờ môi
Gọi tôi – đồng chí!
Chỉ bằng một cánh tay
Người ôm tôi siết chặt!
Cánh tay kia Người gởi lại chiến trường!
Trong lòng Người tôi nức nở yêu thương!

Nhớ khi tôi mười tuổi
“Nhớ cha lòng dặn bớt buồn
Cứ đưa bàn tay ra ngắm
Bên này hay ở bên kia
Hai bàn tay tôi là một
Và tin ngày cha trở về
Cho đôi tay này sum họp!”

Tôi càng yêu quá bàn tay
Của Mẹ tôi, gầy guộc, tảo tần
Cho tôi khôn lớn
Cho tôi cả niềm tin bất tận
Cho cả một đời!
Trong niềm vui và hạnh phúc muôn người
Đã có niềm hạnh phúc nhỏ riêng tôi!

(Nhớ về Ba Mẹ tôi, đã mất)
Đức Văn – 10/2002
11
5018IW6ZEZOAPhan Minh Luậnhttps://f21-w240-zp.zdn.vn/9a5ea398144cfc12a55d.jpgIWZDW6F6GÁNH VE CHAIGánh ve chai tháng ngày trên vai mẹ
Áo bạc màu ,nắng gió với thời gian
Đâu quản tháng ngày , lối khổ thênh thang
Nắng gió Miền Trung sạm thời son trẻ .

Gánh ve chai trĩu xuống đời của mẹ
Chở hoa về trải lối cuộc đời con
Có hình tượng nào để con ví không
Dẫu cánh cò kia còn đó trên đồng …!

Những buổi chiều lặn lội bờ sông
Thân lặng lẽ trên đồng trưa vắng gió
Thương ,thương lắm thân cò nhiều gian khó.
Không sánh bằng chút nhỏ của mẹ đâu .

Tháng Bảy về , nắng nám cả buồng cau
Tháng Mười đến , gió mưa rồi lụt bão
Mẹ cứ miệt mài, bán mua đi dạo
Không kể đầu thôn , xóm dưới nơi nào…!

Cứ mỗi ngày con một bậc lên cao
Đôi vai mẹ lại oẳn thêm chút nặng
Đền ơn mẹ , cả đời nguyền cố gắng
Học nên người, con xin hứa mẹ ơi !

(25-3-2015_thơ ML)
1